Chủ đề thứ 5 trong giáo trình Khoa học Năng lượng Mới của Nhóm Năng lượng Mới Việt Nam là hiệu ứng Casimir, được phát hiện bởi nhà vật lý người Hà Lan, tiến sĩ Hendrik Casimir, cuối những năm 40. Lực Casimir hứa hẹn cho phép chúng ta tạo các "lỗ sâu" để thực hiện thật nhanh những hành trình liên hành tinh.
1. Năng lượng Mới cho một nước Việt Nam siêu hiện đại
Phần 3: Khoa học Năng lượng Mới
Hiệu ứng Casimir
6/2014 Vietnam New Energy Group
2. Để thảo luận và đặt câu hỏi
về bài thuyết trình này, xin mời bạn
ghé thăm website và diễn đàn của
Nhóm Năng lượng Mới Việt Nam:
www.nangluongmoisaigon.org
3. Hoặc lên trang Facebook của
“Nhóm Năng lượng Mới Việt Nam”
4. Hiệu ứng Casimir là chủ đề thứ 5 trong
giáo trình của chúng ta về nền khoa học
Năng lượng Mới.
Để xem 4 chủ đề được giới thiệu trước đây,
xin mời Quý độc giả tham khảo:
1. Lý thuyết hệ đa-vũ-trụ 11 chiều
2. Hạ lượng tử động lực học
3. Bọt lượng tử
4. Lượng tử điện-động lực học
5. Những năm 1940, Hendrik Casimir đã quan sát các tấm
kim loại tự chuyển động một cách rất yếu nhưng lại có
thực do chúng bị tác động bởi một lực lượng tử. Ông
đặt tên cho sự chuyển động này là “Hiệu ứng Casimir”.
6. Hiệu ứng Casimir là sự hấp dẫn vào nhau
của 2 tấm kim loại (không có một điện
tích) trong một chân không khi được đặt
ngang nhau và cách xa nhau < 1 micron.
8. Neils Bohr đã kết luận rằng Năng
lượng Điểm Không đang khiến 2 tấm
kim loại này được hấp dẫn vào nhau
9. Sự chuyển động của 2 tấm kim loại trong thí nghiệm
Casimir đã khiến nhiều nhà vật lý ngạc nhiên vì
thông thường, 2 vật thể tĩnh trong một chân không
không có cách nào để tự dưng di chuyển
10. Đối với Casimir, sự chuyển
động này là “một món quà
từ Thiên nhiên” vì nó
không cần dòng điện, sức
nam châm, phản ứng hóa
học, hay một nhiên liệu
11. Một cách để hình dung tại sao hai tấm
kim loại có thể di chuyển tới nhau là
lấy bức tranh Paul LaViolette vẽ trong
thuyết hạ lượng tử động lực học.
Trong bức tranh đó, các hạt hạ nguyên
tử đang sinh sôi liên tục từ trường
“ether chuyển hóa”, cũng được gọi là
Trường Điểm Không hay bọt lượng tử
12. Số hạt hạ nguyên tử
xuất hiện từ Trường
Điểm Không ở phía
bên ngoài 2 tấm sẽ
luôn luôn nhiều hơn
số hạt hạ nguyên tử
xuất hiện ở giữa
13. Sự thiếu cân bằng giữa 2 lực này sẽ
khiến cho 2 tấm di chuyển tới nhau
14. Theo Học viện Anderson Institute, nếu lực Casimir
có thể được khuếch đại, nó có thể được sử dụng để
tạo các lỗ sâu ổn định vì nó tạo ra “khối lượng âm”
trong một không gian cục bộ
15. Các lỗ sâu (Wormholes) cũng được gọi
là “Einstein-Rosen Bridges”
Xem them tại Wikipedia
17. Từ năm 1990, James Woodward đã tìm hiểu các phương
pháp cụ thể để tạo các lỗ sâu có thể tận dụng được
18. Các lỗ sâu cho phép một phi thuyền vũ trụ di
chuyển một cách phi tuyến, và như vậy nó có
thể di chuyển nhanh hơn tốc độ ánh sáng
Lưu ý: Dưới quan điểm khoa học Năng lượng Mới, tốc độ
ánh sáng không phải là một hằng số
19. Theo ý kiến chung tại NASA và cộng đồng
Năng lượng Mới, các lỗ sâu là khả thi
hơn người ta thường nghĩ
Xem bài viết của Matt Peckham, “NASA đang triển khai công nghệ tạo
lực đẩy vượt tốc độ ánh sáng bằng cách bẻ cong không gian”
20. Gần đây, các nhà khoa học đã chứng
minh rằng tia laser ở cấp độ micro có
thể khuếch đại đáng kể lực Casimir
Về kỹ thuật này, mời
bạn tham khảo bài viết
của Ts. Federico
Capasso (ĐH Harvard)
21. Các thí nghiệm về tia microlaser và hiệu ứng
Casimir có thể sẽ rất quan trọng trong
một số ứng dụng công nghệ nano
22. Lực đẩy dùng lỗ sâu và công nghệ nano –
Thật là thú vị để suy ngẫm về khả năng của
lực Casimir để giúp chúng ta làm những
thứ kỳ diệu ở cấp độ vi mô lẫn vĩ mô!
23. Thực ra, chủ đề thứ 6 trong giáo trình
khoa học Năng lượng Mới của chúng ta
cũng liên quan đến hàng không vũ trụ:
Xin mời bạn xem tiếp bản thuyết trình
của Nhóm Năng lượng Mới Việt Nam về
Lực đẩy điện-trọng lực học
(Electrogravitics)
24. Để tìm hiểu them, hãy theo dõi các
sự kiện mới trong khoa học NLM tại
www.nangluongmoisaigon.org